(Post 14/10/2005) Episode one: Khởi sự - level 6 English class Hôm tôi lững thững cầm tấm bằng HDSE của Aptech để vào RMIT đăng ký học liên thông, thì trời ơi “choáng”. Mọi người ở đấy đi học bằng xe hơi không à. Tiếp tục hỏi anh bảo vệ phòng hành chính ở đâu thì tôi được chỉ xuống gần ở phía canteen. Bước vào phòng, tôi gặp 1 người phụ nữ rất “business woman”, đó là Ms.Trish Chapman. Với bằng Aptech HDSE, tôi chỉ cần hoàn tất 3 học kỳ để lấy bằng cử nhân CNTT của RMIT, nhưng trình độ tiếng Anh thì lại khác: Tôi được hướng dẫn qua campus 44 Trương Định để chuẩn bị cho khóa học Anh văn đầu vào của RMIT vì lúc đó IELTS của tôi chỉ có 5.5 và có thể bước vào level 6 English. Các bạn đừng nghĩ là học dự bị hay Anh văn ở RMIT thì dễ hơn đi thi ILETS 6.5 đâu nhé. Kiến thức và kỹ năng học ở đây rất hay và đáng đồng tiền bát gạo. Khi bạn học level 6 thì điều kiện để bạn “pass” là tổng số điểm phải trên 75% và tất cả các môn không môn nào dưới 65%,… khó lắm đó. Khi tới cận kề ngày thi English level 6, tôi bước vào phòng thi với tâm trạng đầy hồi hộp, không khác nào “a pig being sticked”. Khi hồi chuông báo hiệu thi các môn listening, writing thì tôi vẫn còn chưa bình tĩnh, cả khúc đầu không tập trung nghe được gì cả, cho tới gần 10’ sau tôi mới định thần lại được. Kết thúc phần thi listening và writing tôi lại tiếp tục bước vào phần speaking. Lần này tôi rất tự tin vì đó là sở trường của tôi. Sau khi kết thúc phần thi mọi người ra về đầy lo âu và bàn tán xôn xao. Một tuần sau ….. Ở RMIT nếu bạn không có IELTS thì bạn sẽ phải học theo 2 hình thức: Học UPP (dự bị đại học): đầy đủ kỹ năng ĐH và anh văn cho bạn tự tin vào University với đầy đủ những kỹ năng cần thiết. Sau khóa học bạn sẽ được cấp bằng UPP và bằng này có giá trị quốc tế, khi bạn muốn du học bên Australia thì bạn không cần phải học lại. Học Anh văn cao cấp: có 6 levels tại RMIT. Giá cho mỗi level là $1200, riêng level 6 là $1800. Nếu các bạn chưa có bằng cấp gì về English thì phải bắt đầu từ level 1, nếu có:
|
Tôi và các bạn học cùng lớp quay lại để xem kết quả thi level 6. Trên đường tới campus, tôi như người mất hồn, đi đường mém bị xe “kiss” mấy lần. Cuối cùng tôi cũng nguyên vẹn tới campus. Gặp mặt nhau mọi người ai cũng run như nhau, mọi người đều than thở rằng ai cũng mém bị xe tông trên đường tới đây, làm cho không khí vốn đã căng thẳng nay càng trở nên căng thẳng hơn. Thầy tôi, Mr Shane, bước ra với bảng điểm trong tay, và 21 tờ giấy ghi kết quả của mọi người. Mọi chuyện được thi hành “privately” và mọi người từ từ mở tờ giấy ghi điểm ra coi 1, 2, 3…..18 nguời, ai nấy mặt cũng thất vọng làm tôi không giám mở ra coi. Nhưng cuối cùng tôi cũng nhắm mắt lấy hết can đảm mở ra. Wow, I can’t believe 76,1% (chỉ hơn điểm chuẩn đúng 1,1% ). Thật sung sướng khi biết mình “pass” được level 6. Tổng cộng lớp tôi có 3 người “pass” gồm: Tôi, 1 giảng viên Anh văn truờng ĐHSP và 1 giảng viên Anh văn trwờng GTVT. Trong số những ngwời rớt thì có 2 người là giảng viên Anh văn trường ĐHSP (đa số họ học level 6 để vào học Master of Education). Mọi việc coi như đã ổn, tôi chỉ còn chờ ngày nhập học mà thôi. Episode two. Vào cuộc Ngày nhập trường đã tới, mọi người đều theo giảng viên vào lớp mới để được hướng dẫn cụ thể cách dùng các thứ Thoáng nghe Blackboard, tôi chẳng hiểu đó là cái gì, chẳng nhẽ RMIT vẫn còn dùng bảng đen truyền thống. Nhưng không, tôi được cung cấp username và password để log vào blackboard. Sau khi log vào, tôi thấy một giao diện web với đầy đủ khóa học mà tôi đăng ký. Thực chất blackboard là góc học tập online. Nó thật đồ sộ, có thể kể ra 1 số tính năng của blackboard như sau: - Các khóa học và lịch học được cung cấp đầy đủ tại đây
- Tài nguyên học tập của từng môn
- Digital drop box: Đây là hộp thư điện tử, khi tôi hoàn thành assignment, tôi phải nộp bài lên đây
- Online Test: Những bài kiểm tra trực tuyến
- Chat online với giảng viên
- Forum: Diễn đàn cho từng môn
- Điểm kiểm tra của bạn cũng sẽ được thống kê tại đây
Tác giả tại sân trường RMIT Campus Phạm Ngọc Thạch TpHCM | |
Ngày đầu tiên đến lớp học, giảng viên yêu cầu chúng tôi tải bài giảng trên Blackboard xuống laptop của trường để coi cho thoải mái. Bài giảng trôi qua 1 cách nhanh chóng và chóng mặt. Đó là những bài giới thiệu chung và cấu trúc của 1 chương. Oải thật, tôi nghĩ chắc ngày đầu không quan trọng nên ngày mai có thể lecturer sẽ giảng nhiều hơn. Ngày mai lên lớp, oops, y chang như ngày hôm qua. Tôi bắt đầu thấy sợ sợ nên tôi đánh liều hỏi 1 classmate kế bên. Bạn ấy nói rằng thầy vào lớp hướng dẫn chương trình và ý nghĩa tổng quát của từng chương, còn lại bài giảng và các địa chỉ tham khảo đều có sẵn, tụi mình phải tự đọc, có gì không hiểu thì hỏi thầy. Choáng!!! Thế là gần cả tuần tôi chưa đọc 1 chữ nào. Hai tuần trôi qua, 1 vài bài giảng đòi hỏi thảo luận thì tôi mới bắt đầu tạo nhóm với mấy bạn khác. Mới đầu thấy còn hơi ngại ngại nhưng sau đó không khí thảo luận ngày càng sôi nổi và tôi cảm thấy tự tin hơn khi debate với member khác. Bốn tuần trôi qua, tôi cảm thấy quen quen với cách học ở RMIT và tôi cùng 3 Aptechite khác (tất cả đều xuất thân từ những khoá đầu tiên của FPT-Aptech- HCM) bắt đầu tự học nhiều hơn. Ở đây học bài theo nhóm và thảo luận là chuyện không thể thiếu đối với 1 sinh viên. Cứ sau giờ giảng là các nhóm 3- 4 người ngồi lại thảo luận những đề tài mà thầy vừa giảng xong (dĩ nhiên họ đã chuẩn bị bài trước khi vào lớp). Khi học các môn về programming thì 4 Aptechite chúng ta phát biểu lia lịa. Nhưng có 1 điều là trong 4 Aptechite thì 2 người speaking fluently, 2 người còn lại thì không được smooth cho lắm. Aptechite chúng ta rất có lợi thế hơn về môn programming so với các sinh viên khác. Nguyễn Mai Anh Tuấn FPT-Aptech HCM [*] RMIT: the Royal Melbourn Institute of Technology, Đại học hàng đầu của Úc, có campus tại Việt Nam, một trong các Đại Học quốc tế liên thông với Aptech. |