(Post 05/12/2005) Hẳn chúng
ta vẫn chưa thể quên hình ảnh của một thí sinh khuyết tật được trao giải
“Nghị lực” trong cuộc thi Trí tuệ Việt Nam năm 2002 với những bước đi
khó khăn để lên tới sân khấu. Với nhiều sinh viên FPT-Aptech Hà Nội thì
người thí sinh đáng nhớ ấy đã trở thành một người bạn thân thuộc, người
bạn mà tất cả đều yêu mến và tự nguyện giúp đỡ bằng tình cảm chân thành
của mình…
Người bạn ấy là Nguyễn Hoàng Diệu - lập
trình viên của công ty phần mềm FPT, một tấm gương về nghị lực vượt qua
những khó khăn, những điều không may mắn để sống một cuộc sống thật sự
có ý nghĩa.
Chúng tôi gặp Diệu vào một ngày cuối
tháng 10 nhiều nắng và gió. Vẫn ánh mắt ấy, vẫn dáng hình ấy nhưng ở Diệu
chúng tôi dường như không bắt gặp những dấu ấn của sự tật nguyền. Khuôn
mặt cậu vẫn sáng lên nụ cười rạng rỡ thường trực cùng ánh mắt lạc quan
yêu đời.
Sinh ra lành lặn như bao đứa trẻ khác
xong cơn sốt quái ác lúc 2 tuổi đã cướp đi của Diệu khả năng phát triển
thể chất. Chân tay bị co rút, khả năng phát âm xuống còn đến mức tối thiểu...
đã buộc Diệu phải thôi học ở nhà trường bởi bạn không thể ghi chép những
gì cô giáo giảng. Đứng trước nỗi buồn không được đi học có nhiều lúc Diệu
cũng thấy buồn và chán nản. Xong để không phụ lòng cha mẹ và quyết không
sống những ngày tháng vô nghĩa, Diệu quyết tâm tự học ở nhà theo chương
trình sách giáo khoa. Sự chăm sóc đầy tình yêu thương của bố, lời động
viên của mẹ đã giúp Diệu tự hoàn thành chương trình 12 năm học phổ thông.
Ước mơ được làm việc, được sống có ích đã thôi thúc Diệu phải học lên
tiếp nhưng cổng trường đại học quá xa vời đối với cậu. “Mình có thể làm
được gì? Đâu là nghề thích hợp với hoàn cảnh của mình? Ước mơ lớn nhất
là theo nghề dạy học của bố mẹ giờ đây là không thể, vậy biết làm sao?....”
những câu hỏi ấy đã làm Diệu mất ngủ bao đêm. Diệu đã tìm thấy câu trả
lời ở chiếc máy tính bố cậu mua cho cậu con trai yêu quí.
Trước đây, những lúc rảnh rỗi, Diệu đã
cùng với bố ngồi viết những chương trình nho nhỏ bằng Pascal để giải bài
toán của....bố. Lúc đầu bố phải chỉ cho Diệu từng li từng tí xong dần
dần về sau chính bố là người phải hỏi lại cậu con trai thông minh của
mình. Từ đấy Diệu lại mày mò tìm sách, tự học những ngôn ngữ lập trình
cao hơn như C, VC++ rồi VB....và đến năm 2002 thì Diệu đã cho “ra lò”
những sản phẩm đầu tiên để tham dự cuộc thi Trí Tuệ Việt Nam. Đó quả là
sự nỗ lực đáng khâm phục nếu các bạn biết rằng, phải mãi tới năm l0 tuổi
Diệu mới đi học lớp 1 và 9 năm sau đã tốt nghiệp lớp 12!
Đêm trao giải TTVN năm ấy là thời điểm
đáng nhớ ghi nhận những nỗ lực của Diệu. Cậu tâm sự: “...Trong quá trình
làm Pokemon AVD (Audio, Video CD, DVD) em chỉ làm với mục đích để làm
bài tập VB6 cũng như Flash 6 mà thôi, một lần em lên mạng vô tình vào
trang Trí Tuệ Việt Nam và quyết định gửi phần mềm dự thi. Kỷ niệm đáng
nhớ nhất là nhận được giấy mời của ban tổ chức. Ngay lúc đó em cũng chỉ
nghĩ được mời đến xem lễ trao giải nhưng gia đình em thì nửa mừng nửa
lo. Lần đầu tiên được đứng lên sân khấu trước hàng nghìn người và mấy
chục Camera nhìn vào quả thật là lúc đó em hồi hộp vô cùng...”
Và hôm nay, mặc dù vẫn đang là sinh viên
của trung tâm đào tạo lập trình viên quốc tế FPT Aptech Hà nội, Diệu đã
được công ty phần mềm FPT nhận về làm việc tại G8 - bộ phận phụ trách
thị trường CNTT đang cực kỳ phát triển - Nhật Bản.
“Không có gì là không thể vượt qua nếu
ta đã quyết tâm”. Chúng tôi xin dùng câu nói của Diệu để kết thúc bài
viết này. Mỗi người mỗi số phận khác nhau xong cuộc đời đối với tất cả
đều là nơi thử thách nghị lực bản thân khốc liệt nhất. Và để vượt qua
sự thử thách ấy, bạn cần có một quyết tâm và niềm tin vào cuộc sống tốt
đẹp trong tương lai.
Minh Quân |