(Post 17/11/2005) Giản dị
trong cuộc sống, nhiệt tình và đầy trách nhiệm trong công việc - đó là
những gì ngắn gọn nhất chúng tôi muốn nói về thầy Trần Đình Trí (FPT Aptech
Hà nội). Liệu như thế đã là đủ? Có lẽ là chưa nếu vẫn thiếu một lời cảm
ơn sâu sắc tới thầy nhân dịp 20-11...
Học
hành – một công việc không hiểu vì sao nó cứ “ám quẻ” con người lâu đến
thế. Từ cái lúc bắt đầu ú ú ớ ớ được là đã bị dạy cho nói “ạ, mẹ…”, rồi
đến khi biết đi là sẽ bị nhăm nhe tống cổ tới nhà trẻ. Và thế là từ đấy
người ta bị đày ải một kiếp học hành dài lê thế, dài tới vô tận. Ấy vậy
nhưng càng học thì con người dường như càng bị cuốn hút và quyến rũ và
cái chốn mà đôi khi người ta hay lảm nhảm ôi cái “nợ”... Điều ấy không
phải vì sách vở nó hay... Có lẽ là thế bởi rốt cục nó cũng chỉ là những
tờ giấy rặt những chữ vô hồn. Thế thì điều gì đã lôi cuốn chúng ta “chăm
chỉ” học hành đến thế - ngoài những kiến thức, những bài giảng tuyệt vời
của từ những tấm gương sáng là các thầy giáo của chúng ta.
Ấn tượng về thầy không chỉ bởi những buổi học đầy hứng
thú với những kiến thức mới luôn được cập nhật mà còn bởi sự nhiệt tình,
sự quan tâm của thầy tới từng học viên. Còn nhớ khi ấy lớp tôi có D. bị
dị tật không thể gõ code nhanh cũng như khả năng nghe bị hạn chế
một phần. Thầy biết điều đó nên ngoài sự quan tâm hơn trong mỗi giờ học
chính thức, thầy còn dành ra một khoảng thời gian ngoài giờ để hỏi thăm
và chỉ bảo thêm những điều D. chưa thực sự hiểu. Rồi tới khi làm project,
mặc dù phần việc chia đều cho các cá nhân xong, riêng với D., thầy đồng
ý hỗ trợ giải pháp cho bạn một phần công việc. Nhưng không chỉ mình D.,
các bạn khác trong lớp cũng được thầy quan tâm và giúp đỡ cả trong và
ngòai lĩnh vực công việc. Nhiệt tình là vậy xong thầy vẫn luôn nghiêm
khắc với một số bạn đôi khi trễ nải về công việc và học tập. Những khi
như vậy, bằng hành động trách nhiệm của mình thầy không nói nhiều, chỉ
nhắc nhở nhưng chúng tôi ai nấy đều cảm thấy mình phải có trách nhiệm
hơn với bài vở và với chính cả những gì thầy đã dành cho chúng tôi.
Giản
dị trong cuộc sống, nhiệt tình và đầy trách nhiệm trong công việc. Đó
là những gì ngắn gọn nhất chúng tôi muốn nói về thầy. Liệu như thế đã
là đủ? Uhm, có lẽ là chưa nếu vẫn thiếu một lời cảm ơn sâu sắc
tới thầy nhân dịp 20-11 này.
Sinh viên FPT Aptech Hà nội
(Dự thi Aptech Đồng đội 2005) |