(Post 27/02/2006) “Là một con người, ai cũng
có những hoài bão, những ước mơ. Có thể có những việc dễ vượt qua, song
cũng có những ước muốn giống như phải chinh phục một đỉnh núi cao thực
sự. Ai cũng muốn làm nhưng liệu có mấy ai dám thử khi kết quả vẫn còn
là điều phải dự đoán. Đó mới là điều quan trọng mà theo tôi sẽ dẫn tới
thành công”
Lê Anh Quân |
|
PV: Xin chào Quân, bạn vừa gửi tới
bạn đọc của Aptechite một lời chào và cũng là một lời tâm sự rất ấn tượng.
Bạn có thể giới thiệu đôi chút về bản thân mình?
Anh Quân: Vâng xin chào các bạn. Tên
đầy đủ của mình là Lê Anh Quân, một chú Gà tre của thế hệ 8X và hiện đang
thực tập tại công ty phần mềm FPT (FSoft). Về tính tình thì mình không
thích đi chơi lắm :) Không phải bởi điều kiện kinh tế có hạn (vì mình
cũng là sinh viên...cười) mà đơn giản là mình còn có những niềm đam mê
lớn hơn và không thích để thời gian trôi đi một cách vô ích bởi đó chính
là vàng, là lưng vốn mà khi bước vào cuộc đời ai cũng được cấp như nhau.
PV: Aptechite được biết bạn là một
sinh viên Bách Khoa nhưng ngành học lại thuộc khối D. Vậy điều này có
gì đặc biệt?
QuânLA: Ah, từ cấp học dưới mình đã
có điều kiện theo học ở trường Chuyên ngữ - Đại học Quốc gia Hà Nội nên
về mặt nào đó, tiếng Anh cũng là một lợi thế nho nhỏ của mình. Thế nhưng
vì bản tính lại vô cùng ưa thích công nghệ, đặc biệt là Tin học nên khi
thi Đại học, mình đã lựa chọn khối chuyên tiếng Anh kỹ thuật của Đại học
Bách Khoa. Trong thời đại hiện nay thì ngành nào cũng vậy, có vốn ngoại
ngữ - nhất là tiếng Anh thì sẽ là một điều kiện rất tốt để tiếp cận và
học hỏi.
PV: Vậy bạn có thể cho biết điều
này đã giúp ích cho bạn như thế nào trong quá trình theo học tại Aptech
không?
QuânLA: Do mình theo học khối kỹ thuật
nhưng lại là chuyên ngành tiếng Anh nên điều này đã tạo điều kiện tuyệt
vời để mình có được học bổng trong kỳ thi tuyển của FPTAptech năm 2003.
Và ngay khi vào học mình có thể tiếp thu và hoà nhập rất nhanh với giáo
trình học. Cũng nói thêm rằng mình cũng có rất nhiều bạn cũng học khối
D rồi khi chuyển sang Aptech cũng hoà
nhập rất nhanh và giờ đây cũng đang thực tập tại FSoft như ĐứcNV, LinhHC..tất
cả đều từ “hai lò” FPT - Aptech và Bách Khoa D ra cả đấy.
PV: Bạn có thể kể cho bạn đọc Aptechite
về con đường trở thành “dân tin” của mình không?
QuânLA: Mình cũng đã làm quen với lập
trình khá lâu rồi. Ngay từ ngày học cấp 2, mình đã rất mê làm Turbo Pascal
với những bài toán nho nhỏ. Và cho đến khi học Aptech thì đó là bước tiếp
nối cập nhật về những công nghệ mới. Cũng một phần là mình có khiếu với
nghề lập trình này nhưng đều là trời cho cả thôi. Ai cũng được sinh ra
với 1 khả năng trời phú, may mắn cho mình là nghề lập trình đang “thịnh”
và mình cũng muốn khuyên những ai chưa biết mình có hợp với nghề lập trình
thì hãy thử đi. “It worth trying”.
PV: Rõ ràng là chẳng có nghề nào
hoàn toàn sướng hay khổ. Bắt đầu bước đi trên con đường trở thành một
LTV hoàn thiện, bạn có thể nêu những cảm nhận ban đầu của mình về nghề
này bởi như bạn nói: ”It worth trying” mà?
QuânLA: Thực sự về nghề lập trình thì
mình cũng khó để có thể nói đó là sướng hay khổ. Mọi thứ đều có hai mặt
tồn tại mà. Nhưng theo mình sướng hay khổ đều do tự bản thân mỗi người
quyết định cả thôi. Mình thì mình thấy hài lòng với công việc ấy bởi làm
lập trình tức là bạn đang làm 1 nghề văn phòng đặc trưng: sống và làm
việc trong những tòa nhà kín, điều hòa bật suốt ngày, trời mưa trời nắng
không bận tâm. Đôi khi giữa trời rét mùa đông bạn phi ra ngoài trời với
cái áo T-shirt mỏng tang. Đôi khi đi on site rất khoái, mở rộng tầm mắt
biết đây biết đó.
Công việc lập trình là công việc có tính cạnh tranh rất
cao, bạn giỏi hay kém sẽ được nhận xét rất rõ ràng từ phía cấp trên và
đồng nghiệp. Bạn luôn phải cố gắng đề vị trí của mình được bền vững. Với
những người không xác định được chính mình đang ở đâu thì sẽ rất bối rối,
khổ sở và stress.
Tuy nhiên có những lúc dự án căng thẳng thì mệt mỏi vô
cùng. Dù bạn là người có sức khỏe tốt nhất thì stress vẫn không thể tránh
khỏi (bởi lẽ bạn còn có thể làm việc thì sếp sẽ tiếp tục tống thêm việc
cho bạn). Tuy nhiên nếu bạn ham mê logic thì bận rộn đồng nghĩa với không
nhàm chán. Và bạn sẽ cảm thấy sung sướng thực sự sau khi sản phẩm của
mình qua tất cả các khâu test và được đối tác ký nghiệm thu. Lúc ấy chẳng
biết lấy gì mà tả nên cảm xúc...
PV: Năm 2005 - năm tuổi con Gà đã
qua với những dấu ấn thành công nhất định. Vậy bạn có những dự định nào
trong năm con Cún 2006 này?
QuânLA: Về dự định nghề nghiệp thì có
thể là như sau: trí tuệ nhân tạo. Đó là ngạch rất khó, nhất là với điều
kiện ở Việt Nam, song nó lại vô cùng hấp dẫn đối với mình, và trong quá
trình tìm hiểu nghiên cứu về trí tuệ con người, em thu được những điều
vô cùng quý giá trong công việc và nhận thức xã hội, nhận thức về thế
giới khách quan và tương quan con người với vũ trụ.
Dù sao nữa, qua bài báo này nếu có bạn nào bị thôi miên
bởi ý tưởng về 1 chiếc máy tính có thể phát minh như ông Anhstanh thì
có thể liên lạc với mình, mình có thể góp 1 số ý tưởng hoặc 1 số định
hướng tìm hiểu nghiên cứu.
Ngoài ra trong năm 2006, em sẽ tích lũy thêm kinh nghiệm
trong công việc, để các promotion về sau (nếu có) sẽ là thực chất và thực
sự xứng đáng. Tuy vậy em vẫn mơ có được một thành công đột phá trong lĩnh
vực trí tuệ nhân tạo và có thể ngồi mát ăn bát vàng từ nay đến cuối đời!
PV: Thế còn một chút hạnh phúc riêng
tư nữa chứ? Không phải cuộc sống con người luôn gắn với chữ Yêu sao?
QuânLA: Đúng như vậy. Yêu đó là yêu
cuộc sống, yêu gia đình, yêu công việc...và tất nhiên sẽ có cả yêu một
nửa nào đó. Có phải ý bạn muốn hỏi là thế không? Hiện tại người yêu tuyệt
nhất của mình là một “cô gái” có “cấu hình” khá ổn. Valentine vừa rồi
mình có tặng cô ấy một món quà giúp ích cô ấy rất nhiều trong việc processing
công việc, đó là một thanh RAM 512 vậy bạn đã biết “cô ấy” là ai chưa?
Cảm ơn bạn đã nhiệt tình trả lời phỏng vấn. Chúc
bạn sẽ gặt hái nhiều thành công trong năm Bính Tuất.
Hoàng Hải |