(Post 19/12/2007) "Hồi mẫu giáo, tôi thường
bộc lộ năng khiếu với môn Mỹ thuật. Cô giáo tôi đã phải gặp riêng bố tôi
đề nghị cho tôi học tăng cường lớp vẽ. Những năm học cấp 2, tôi vẫn thể
hiện mình là người có óc quan sát và cảm nhận mỹ thuật tốt. Tôi muốn theo
đuổi Mỹ thuật đa phương tiện". Bạn Trần Quang Thiện (lớp 12D5 THPT
Chu Văn An, Hà Nội) chia sẻ những băn khoăn khi định hướng theo ngành
Mỹ thuật đa phương tiện.
Mỹ thuật
đa phương tiện hiện có nhiều tiềm năng |
|
Đã một tháng kể từ ngày hết hạn nộp hồ sơ nhưng thực
sự tôi vẫn đang băn khoăn. Việc lựa chọn nghề nghiệp thường gắn liền với
khả năng học tập. Vậy mà, giữa giáo dục và việc làm vẫn có một khoảng
cách khá lớn. Tôi có cảm giác, ở đại học họ không dạy chuyên sâu vào nghề
nghiệp thực tế. Hơn thế, ngoài sách vở ra thì không thể thao, không kĩ
năng mềm, không có những hoạt động xã hội một cách đúng nghĩa.
Phần lớn chúng ta ai cũng đã từng gặp câu hỏi: “Sau này
bạn định làm nghề gì?”. Lần đầu tiên tôi gặp câu hỏi đó là năm học lớp
2. Đó là chủ đề một tiết học của lớp chúng tôi: “Hãy mô tả nghề nghiệp
tương lai sau này của các em!”. Đứa mượn bố mẹ cái tai nghe để mô tả nghề
bác sỹ sau này, đứa cuộn tờ giấy lại giống cái ống nhòm rồi mơ ước sẽ
trở thành một nhà thiên văn học. Những ước mơ đó thật đẹp nhưng tôi không
hiểu, nếu đặt câu hỏi “Để trở thành nhà thiên văn học/bác sĩ phải làm
thế nào?” thì các bạn tôi sẽ trả lời sao.
Sau lần đó, tuy cũng từng đối mặt với những câu hỏi như
vậy nhưng tôi không mấy bận tâm vì ai cũng có suy nghĩ rằng “Đằng nào
cũng phải hết cấp 1, cấp 2, đến khi thi Đại học rồi tính sau”.
*****
Lớp 10, tôi mới bắt đầu lo lắng. Lúc đó tôi nghĩ rằng,
học giỏi cái gì sau này sẽ làm việc về cái đó chứ chưa hình dung ra các
nghề nghiệp đa dạng như hiện nay. Nhớ lại hồi học mẫu giáo, tôi thường
bộc lộ năng khiếu với môn Mỹ thuật. Cô giáo tôi đã phải gặp riêng bố tôi
đề nghị cho tôi học tăng cường lớp vẽ.
Những năm học cấp 2, tôi vẫn thể hiện mình là người có
óc quan sát và cảm nhận mỹ thuật tốt. Sau này, tôi có hỏi lại là sao hồi
đó tôi không được học thì bố kể lại rằng bố không muốn cho tôi học các
môn năng khiếu mà muốn tôi chú tâm vào những môn văn hóa mà bố tôi muốn.
Bằng chứng là tụi bạn luôn nhờ tôi vẽ hộ những bài tập về nhà. Đầu mỗi
giờ mỹ thuật, những tác phẩm của tôi luôn được thầy giáo dùng làm bài
mẫu. Hồi đó, có lần tôi đã từng bỏ cả một ngày trời để tìm chủ đề, tìm
cảm hứng cho những bài vẽ trên tờ giấy A4 với một sự đam mê và yêu thích
vô cùng.
Lên cấp 3 thì thay vào đó là Photoshop, DreamWaver, ...
(cũng vì chúng mà tôi học hành sa sút).
*****
Bố tôi đã áp đặt tôi ngay từ bé. Bố muốn tôi làm giáo
viên toán. Tôi cũng từng thích nghề sư phạm vì nó hợp với tính cách ưa
tiếp xúc và khả năng truyền đạt thông tin của tôi. Còn Toán, nếu như cấp
1, cấp 2 là quá khứ “hoàng kim” của tôi với môn Toán thì lên cấp 3 khác
hẳn.
Tôi sợ toán, ghét toán. Toán học ở Việt Nam thiếu tính
ứng dụng. Hơn nữa, tình hình học toán hiện nay thì tôi không thể chịu
nổi. Nói về tích phân, đạo hàm, lượng giác, không gian..., người ta có
hàng chục đầu sách viết về nó, trong khi người soạn sách gói gọn chúng
trong 2,3 tiết học. Bạn bè tôi hầu như ai cũng phải đi học thêm, tiết
học những môn phụ thì lôi toán ra làm. Thiếu thời gian luyện tập, chương
trình bất hợp lí, phải học nhiều môn thừa... khiến tôi sợ toán. Tôi nhận
ra rằng, trước kia tôi giỏi toán chỉ là do trí thông minh.
Lớp 10, thi đỗ vào một trường chuyên, tôi được bố mua
cho 1 dàn máy vi tính. Trước đó, năm lớp 9, dù chưa nghĩ đến chuyện sẽ
có máy, chưa hình dung ra mình sẽ làm nghề nghiệp cụ thể gì nhưng ở các
mục “nghề nghiệp sau này” trong các cuốn lưu bút, tôi đều viết là “một
công việc liên quan đến Công nghệ thông tin”. Bạn sẽ thấy vô lí rằng chưa
có máy tính sao lại thích và biết về CNTT rồi? Thực ra, niềm đam mê này
của tôi xuất phát từ những lần tình cờ đọc được những quyển tạp chí PC
World, Echip ở nhà bác tôi. Và cũng nhờ chúng, nhờ Internet, tôi đã biết
đến một mảnh đất trong CNTT rất phù hợp với tôi: Mĩ thuật truyền thông
đa phương tiện (Multimedia Designer-MD), mà cụ thể là thiết kế Web.
*****
Tôi thích CNTT chứ không hẳn thích tin học. Nếu tôi theo
tin học, tôi sẽ phải học những thứ xa vời với lĩnh vực tôi thích. Tính
cách ưa hướng đến cộng đồng, cảm nhận mỹ thuật tốt cộng với khả năng sử
dụng rất thành thạo Internet... là những yếu tố có lợi để tôi bước vào
lĩnh vực này.
Quả thực, MD đúng là một cuộc hôn nhân kì diệu giữa nghệ
thuật và kĩ thuật. Trong thế giới đầy sáng tạo này, những cảm xúc thăng
hoa của bạn đều được thể hiện bằng công nghệ số. Hơn thế, nếu là một WebDesigner,
những tác phẩm nghệ thuật của bạn sẽ được tất cả mọi người chiêm ngưỡng
và đánh giá. Hiện nay, rất nhiều tổ chức muốn có một chỗ đứng cho mình
trên mạng Internet thông qua website. Ngoài ra, web còn can thiệp và hỗ
trợ cho mọi lĩnh vực: kinh tế, giáo dục, âm nhạc… và đặc biệt là lĩnh
vực thương mại điện tử, truyền hình số, giải trí số.
*****
Tôi nhận thấy mình thích lĩnh vực này bắt đầu từ những
slide học tập, các poster, clip, website mà tôi làm. Tôi từng mơ ước lớn
lên sẽ làm việc cho một tờ báo điện tử dành cho giới trẻ ở Việt Nam. Đồng
thời, tôi sẽ mở dịch vụ thiết kế, tư vấn quảng cáo, quảng bá thông tin
cho các sự kiện trên Internet, sau đó thử sức luôn với lĩnh vực giải trí
số.
Tuy nhiên, tất cả những ước mơ đó đều sụp đổ khi tôi
quay trở lại thực tại: các tổ chức đào tạo thiết kế đồ họa và truyền thông
đa phương tiện ở Hà Nội đếm trên đầu ngón tay. Đại học RMIT thì tôi không
đủ điều kiện và khả năng tài chính để học. Học viện FPT-Arena yêu cầu
thi tiếng Anh trong khi tôi lại học tiếng Pháp, học phí cao cũng là một
rào cản. Đào tạo Đại học chính qui thì có trường Mỹ thuật Công nghiệp
đào tạo ngành này, tuy là song song với vẽ tay truyền thống. Nếu thi vào
Mỹ thuật Công nghiệp, trớ trêu và vô lí thay, tôi phải học vẽ tối thiểu
là 2 năm may ra mới có cơ thi đỗ vào trường.
Tôi muốn theo đuổi Mỹ thuật đa phương tiện, nhưng tình
hình hiện nay không cho phép.
*****
Trước mắt, tôi sẽ thi vào một trường đại học. Hoặc, tôi
sẽ không vào đại học mà học ở một nơi khác. Tôi sẽ cố gắng sở hữu những
chứng chỉ liên quan trong ngành CNT T như ACCP, Master CIW Designer, …
vì chúng rất có giá trị với công việc thiết kế, điều hành website, máy
chủ web.
Tôi biết, yếu tố thời gian và ngoại ngữ sẽ ngăn cản tôi.
Nhưng, tôi nghĩ phải có lòng tin, tin vào mình và vào cuộc sống. Phải
có lòng tin và biết ước mơ vì đó là yếu tố đầu tiên bạn cần có nếu muốn
thành công.
Cuốn sách gây ảnh hưởng gần đây nhất tới tôi là cuốn
“Thế hệ @-thế hệ 8X”. Nhờ nó, tôi biết đến những con người trẻ tuổi đầy
nghị lực, có hoài bão và dám đi theo con đường của chính mình. Tôi sẽ
không trở thành một giáo viên dạy Toán như bố tôi muốn. Điều này làm tôi
liên tưởng đến một câu hát của cô bé Kim như một tuyên ngôn của giới trẻ
vậy: “Hãy đi theo con đuờng mình thật sự thích”.
Hiện tại, tôi chỉ mong qua được kì thi tốt nghiệp. Hồ
sơ thì đã nộp nhưng tương lai lại mơ hồ. Có lẽ giờ tôi nên đi làm bài
tập như các bạn thay vì ngồi vẽ tương lai như thế này?
Trần Quang Thiện
(lớp 12D5 THPT Chu Văn An, Hà Nội)
Ý kiến tư vấn
TS Trịnh Hoà Bình, Viện Xã hội học
Em đã có một quá trình chuẩn bị lặng lẽ và kiên trì cho
việc lựa chọn ngành nghề trong tương lai. Ngành em chọn còn mới mẻ và
giàu tiềm năng: Mỹ thuật truyền thông đa phương tiện (Multidia - Disigner
- MD). Và với năng khiếu mỹ thuật đã ít nhiều được chứng tỏ từ thời bé,
em đã có những lợi thế ban đầu nếu theo đuổi ngành này.
Đúng như những gì em tìm hiểu và phân tích, việc theo
đuổi một trường đại học chính quy, có chuyên ngành hẹp gắn với dịch vụ
thiết kế, quảng cáo... còn chưa nhiều. Cũng có một thực tế là hầu như
mọi thí sinh muốn thi đỗ đều trải qua thời gian theo đuổi học vẽ trong
vài năm. Đây lại là điều em không thích thú. Do vậy, em phải có những
lựa chọn bổ sung khác…
Cũng phải nói rằng, theo như trình bày của em thì em
là người có tham vọng và khá ôm đồm, cho dù sự ôm đồm ấy hình thành dựa
trên những toan tính, phân tích bản thân trong tương quan với thực tế
ngành nghề đào tạo hiện nay của chúng ta…
Bản thân tôi được giảng dạy một môn khoa học cơ bản ở
trường Đại học Mỹ thụât Công nghiệp Hà Nội cũng biết đến những nhóm cựu
sinh viên của nhà trường sau khi tốt nghiệp đã họat động khá nổi và hiệu
quả trong những lĩnh vực thiết kế web và cung cấp các dịch vụ ứng dụng
thiết kế, quảng cáo...
Thực tế chỉ ra rằng, người ta có nhiều cách đi tới mục
tiêu đã vạch. Dự tính của em cũng đã hàm chứa những cách thức đó. Các
rào cản về thời gian và ngoại ngữ có thể gây khó khăn nhưng không ngăn
chặn được em nếu em nuôi dưỡng và đẩy tới hơn nữa lòng tin.
Ông Mai Thanh Long, Trung tâm Đào tạo Mỹ thuật
Đa phương tiện Arena
Chào Thiện,
Nhận xét đầu tiên của anh là em ý thức khá rõ về điểm
mạnh của mình, điều mà nhiều bạn ở tuổi em còn loay hoay tìm kiếm. Với
năng khiếu và đam mê CNTT của em, việc định hướng đến Mỹ thuật đa phương
tiện hoàn toàn đúng đắn. Tuy nhiên có một vài điểm anh chưa thực sự đồng
ý với em.
Thứ nhất, ĐH không phải là nơi đào tạo chuyên sâu về
kỹ năng mà là về lý thuyết. Thế nên bên cạnh ĐH mới có các trường và trung
tâm dạy nghề. Hai loại đào tạo này không thay thế mà bổ sung cho nhau.
Ở ĐH người ta không định hướng ngành hẹp như học nghề, vì thế kiến thức
ở ĐH có thể không giúp nhiều trong 1 ngành hẹp, nhưng lại là nền tảng
rất tốt để đi xa. Anh vẫn khuyên học sinh của anh, nếu muốn đi xa về mặt
tư tưởng và ý tưởng thì nên đọc nhiều sách và nếu có thể thì vẫn nên theo
học ĐH chuyên ngành (ở nước ngoài là tốt nhất), và đừng tiếc tiền đầu
tư cho học ĐH vì về dài hạn là rất có lợi cho phát triển bản thân và nghề
nghiệp.
Thứ hai, anh muốn cung cấp thêm một số thông tin ngành
nghề, vì những gì em tìm hiểu chưa thực sự chính xác và đầy đủ.
Những chứng chỉ mà em lên kế hoạch "cố gắng sở hữu"
như ACCP, Master CIW Designer,… rất cần thiết cho người làm chuyên về
CNTT, tuy nhiên phần lập trình là khá nhiều (đặc biệt là ACCP) và thực
tế hành nghề trong lĩnh vực đa phương tiện không nhất thiết phải có các
chứng chỉ này. Hơn nữa điều hành website và máy chủ web... chẳng liên
quan gì đến Mỹ thuật đa phương tiện cả.
Mỹ thuật đa phương tiện bao gồm 2 yếu tố: mỹ thuật và
ứng dụng CNTT. Bên cạnh các kiến thức căn bản về mỹ thuật, những người
làm nghề này phải làm chủ các phần mềm ứng dụng. Các lĩnh vực mà Mỹ thuật
đa phương tiện bao trùm rất rộng, từ 2D (phục vụ in ấn, quảng cáo, hoặc
làm các poster,...) đến 3D (modeling, hoạt hình, kỹ xảo, hậu kỳ...), từ
web design đến authoring (ứng dụng tương tác),...
Thị trường của ngành này hiện đang phát triển. Theo học
ngành này, em có thể làm thiết kế đồ hoạ, làm phim, xử lý hậu kỳ,... tại
các công ty quảng cáo, truyền thông, PR, nhà máy in, toà soạn báo, các
công ty sản xuất game, đài truyền hình,... Mức thu nhập cũng tuỳ (trung
bình 2-4 triệu) và không có quá nhiều đột biến (trừ những người có khả
năng xuất sắc). Để có thể đi xa, cần phải có năng khiếu, khả năng sáng
tạo cao và làm việc cực kỳ chăm chỉ.
Về trường hợp riêng của em, mặc dù nhận thấy sở trường
của mình, nhưng anh cảm thấy em chưa thực sự quyết tâm theo đuổi. Em cần
phải nói để bố em thật sự hiểu được mong ước của em và phải chứng minh
cho bố em thấy khả năng của mình thông qua các sản phẩm do chính em làm.
Về kiến thức, việc em không chuẩn bị tiếng anh để theo đuổi nghề này là
một thiếu sót và cho thấy quyết tâm của em chưa cao.
Không có ai có thể thành công trong nghề này mà lại không
biết tiếng anh, dù bắt đầu ngay bây giờ hay sau này thì em vẫn phải học
tiếng anh. Một ví dụ nữa về việc thiếu quyết tâm của em, đó là em muốn
thi vào ĐH Mỹ thuật nhưng không muốn mất 2 năm học vẽ. Nếu đam mê thì
phải tìm hiểu và chuẩn bị từ trước, chứ không để đến giờ mới kêu không
đủ thời gian. Nếu muốn vào Mỹ thuật Công nghiệp mà không muốn mất 2 năm
học vẽ thì có khác gì không chịu khổ luyện mà thành tài chỉ sau 1 đêm
sao.
Có năng khiếu, đam mê và làm việc chăm chỉ là những tố
chất làm nên thành công, dù ở đâu và làm gì cũng vậy. Em đã có hai yếu
tố đầu, chỉ cần quyết tâm và chăm chỉ là sẽ thành công thôi.
Chúc em may mắn.
Trung Kiên (thực hiện)
(theo VietNamNet)
|